NabeFam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
NabeFam

::*Nabe*::
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Latest topics
» what are the benefits of fish oil vitamins
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeThu Aug 04, 2011 4:58 am by Khách viếng thăm

» alaska deep sea fish oil
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 12:03 pm by Khách viếng thăm

» casino download games
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 10:13 am by Khách viếng thăm

» смотреть кабинет гинеколога онлайн
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon Aug 01, 2011 4:31 am by Khách viếng thăm

» Продвижение неизбежно
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeFri Jul 29, 2011 1:37 pm by Khách viếng thăm

» is there a generic cialis
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeThu Jul 28, 2011 4:44 pm by Khách viếng thăm

» Khai báo fic
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeThu Oct 08, 2009 1:06 pm by Taka_kun

» [Long fic_ Suju+BB+DB] Khóa học của các uke
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeThu Oct 08, 2009 1:04 pm by Taka_kun

» Love And Fear
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeTue Aug 04, 2009 4:18 pm by Kakera Uta

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Top posters
Kakera Uta (64)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Hinata Reikon (54)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Taka_kun (24)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
[G]U_[C]hi[R]ika (21)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Clover (12)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Nara_Rishi (10)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
[M]eo_[H]urt (9)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Sain Yuri (4)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
[A]ya_[C]han (1)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Silly Cat (1)
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_lcap[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Voting_bar[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Vote_rcap 
Diễn Đàn
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Affiliates
Diễn Đàn
Poll

 

 [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]

Go down 
Tác giảThông điệp
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 11:57 am

Thể loại: Shoujo, Seinen
Disclamer:
Nana Akimoto
Tuổi: 13.
Ngoại hình: Chiều cao trung bình, hơi ốm nên có vẻ yếu đuối. Xinh xắn
dễ thương khiến ai cũng muốn bảo vệ. Tóc vàng óng, dài tới eo, mềm mại
và mượt mà. Mắt tím, mang ánh buồn.
Tính cách: Rất yếu đuối, luôn luôn nhận mọi lỗi lầm về mình. Nhạy cảm
nên khi đã đau buồn vì chuyện gì thì sẽ không thể nào quên.
Không thể thiếu người bảo vệ.
Sở thích: Vẽ, nghe nhạc và hát.
Shiki Kuroda
Tuổi: 18
Ngoại hình: Cao, dáng vẻ rất mạnh mẽ. Tóc màu xanh lam, dài ngang vai. Mắt vàng ánh bạc.
Tính cách: Dịu dàng và quan tâm (với riêng Nana thôi). Tính cách mạnh
mẽ như những tên con trai khác. Đối xử đặc biệt chỉ với Nana.
Sở thích: Vẽ và nói chuyện với Nana.
Author: Akino Hikari
Rating: 16+
Pairing: Nana Akimoto_Shiki Kuroda
Warning: BẢN QUYỀN GA+GAW, MIỄN SAO CHÉP+MƯỢN Ý TƯỞNG.
Summary: Nana từ nhỏ đã được sống tại học viện, bên cạnh Shiki. Cô luôn
bị những học viên khác khinh thường nhưng không vì thế mà nản lòng vì
bên cạnh cô đã có anh. Thế nhưng một ngày nọ cô phát hiện ra sự thật
kinh khủng về Shiki. Liệu cô sẽ làm gì để chống lại số mệnh?
______________

HẠNH PHÚC NGẮN NGỦI
“Từ lúc có thể nhận thức mọi việc xung quanh”
“Tôi đã ở tại nơi này”
“Không một người thân”
“Cô đơn lạc lõng”
“Nhưng tôi vẫn cảm thấy ấm áp”
“Vì ở nơi đây...”
“Có anh”
--------------

Buổi sáng…như mọi buổi sáng
Khung cảnh quen thuộc
Âm thanh quen thuộc
Tiếng cười nói, trò chuyện.
Nhưng…chỉ cần tôi xuất hiện
Mọi thứ sẽ thay đổi

Lũ con gái lớp Trung Đẳng B đang tụ tập, nhìn thấy mái tóc dài vàng óng
mềm mại, chúng ngay lập tức chuyển chủ đề, thậm chí còn cố tình nói to
lên:

- Các cậu, Hito-chan đến rồi kìa!_một đứa con gái mở màn.
- Sao lại gọi là Hito-chan? Người ta tên là Nana cơ mà!_đứa khác nối
theo, ngân dài cái giọng léo nhéo của nó nghe thật chói tai.
- Cậu…ngốc quá_con bé cùng nhóm bĩu môi, mắt liếc về phía “nhân vật
được nói tới”_Hito-chan là cách gọi thân mật của Hitokiri mà!

Rồi cả đám cùng ồ lên thích thú, phá ra cười vang thật hả hê về trò trêu chọc của mình như một lũ ngốc.
Đám con trai thì lảng đi, thì thầm với nhau một cách lén lút:

- Con nhỏ đó nghe nói ở trong Hệ Nguy hiểm từ năm 3 tuổi đấy!
- Khẽ thôi, nó hoạt động ngầm cho học viện, chọc giận nó sẽ bị phạt đấy!
- Ghê quá, đi thôi!

Trước cảnh đó, Nana chỉ im lặng. Cô ngồi xuống chỗ của mình_chỗ ngồi
đơn độc, xung quanh trống không_giở sách ra đọc. Đôi mắt tím lướt qua
trang sách một lượt rồi khép lại.

Cuộc sống cứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán
Bị trêu chọc, bị khinh miệt
Bị đối xử lạnh nhạt
Như đối với kẻ tội đồ
Thử hỏi tôi đã làm gì sai?
Chỉ có anh…tôi chỉ muốn nghĩ về anh

--------------

Một ngày dài lại trôi qua…Buổi chiều, hoàng hôn dần buông. Dưới gốc
sakura, trên ngọn đồi cao, Nana ngồi đấy. Mái tóc vàng óng xõa dài, len
trong đám cỏ non. Đôi mắt tím long lanh, ngấn nước.

- Biết ngay là em ở đây mà!

Nana giật mình, quay phắt về hướng vừa phát ra tiếng nói. Một chàng
thanh niên cao ráo, dáng thanh mảnh, thư sinh. Mái tóc xanh lam mềm
mượt buông rũ. Đôi mắt vàng, trong và sáng. Anh cười rất tươi, đầu
nghiêng sang một bên. Nụ cười của anh còn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời đỏ
phía tây. Nhưng chỉ thoáng nhìn đôi mắt tím buồn rười rượi, long lanh
ngấn nước của Nana, nụ cười ấy tắt ngúm. Anh nhẹ nhàng bước đến bên cô,
ngồi xuống, choàng tay qua vai cô và cất lên giọng nói du dương, âu yếm:

- Những học sinh khác làm em giận à?

Nana tựa đầu vào ngực anh, thưởng thức mùi hương trên cơ thể anh. Cô đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt của mình, khẽ đáp:

- Đó cũng là do alice của chính em thôi. Lỗi của em. Em không sao, Shiki.

Shiki chau mày nhìn Nana một thoáng rồi dùng tay còn lại cuốn quanh eo
cô, ôm gọn cô vào lòng. Và cũng bằng chất giọng mềm mại, âu yếm, anh
thì thầm với Nana:

- Em ngốc, chẳng lẽ sinh ra có alice “đó” cũng là cái tội ư?
- Nhưng…những việc em đã làm…
- Em không làm gì sai cả. Người ta sinh ra là để tồn tai. Việc em làm
là bảo vệ sự tồn tại của chính em. Họ được tồn tại mà không phải đấu
tranh thì sao em phải quan tâm điều họ nói?

Nana ngước lên nhìn Shiki, thật lâu. Sau cô thu mình nằm trong lòng anh, cảm nhận sự ấm áp của vòng tay anh, hơi thở anh.
Không gian dần chìm sâu vào ánh hoàng hôn đỏ rực_màu lửa và máu.
Một ngày nữa đã qua đi…

--------------
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 12:03 pm

BÃO TỐ
Nana bước đến lớp năng lực riêng với tâm trạng chán chường. Cô ghét bức
tường xám, ghét cánh cửa gỗ sơn đen, ghét những khung cửa sổ với những
chấn song sắt và tấm màn đen luôn đóng kín. Cô ghét ánh sáng mập mờ của
những ngọn nến đỏ chói và ghét luôn cả không khí ngột ngạt tràn ngập
sát khí trong phòng. Cô ghét chúng như con chim bé nhỏ căm ghét cái
lồng của chính nó và luôn trông chờ ngày sẽ được giải thoát, tự do bay
nhảy giữa bầu trời xanh. Có lẽ điều duy nhất an ủi cô lúc này là sự có
mặt của anh tại căn phòng đó. Dù vậy, Nana vẫn cố ghìm chân, đi thật
chậm. Bất chợt, một dòng nước lạnh căm đổ ào lên người cô. Mái tóc vàng
óng mềm mượt và cả bộ đồng phục của cô đều ướt đẫm và cứ tiếp tục rỉ
nước. Dòng nước lạnh ấy thấm vào làn da trắng hồng mềm mại vốn mỏng
mảnh của cô, thêm vào tiết trời rét cắt da cắt thịt làm Nana có cảm
tưởng mình sắp đổ bệnh tới nơi. Và vì thế, dù muốn dù không cô cũng
phải sử dụng alice. Cô cố gắng tập trung 100% suy nghĩ của mình để
tưởng tượng ra hình ảnh phòng học lớp Nguy hiểm, càng chi tiết càng tốt
(đây chính là hạn chế cho sức mạnh của alice này, số người tập trung
được 100% tư tưởng và có trí tưởng tượng chi tiết là rất hiếm, hơn nữa
muốn đạt 2 yêu cầu trên thì phải có ý chí rất RẤT lớn) May mắn cho Nana
vì lần này cô tập trung khá tốt và các học sinh khác vẫn chưa đến. Cô
nhanh chóng vào nhà vệ sinh, vắt cho thật khô mái tóc dày dài tới đầu
gối của mình, thay bộ đồng phục ra cho vào máy giặt rồi vơ ngay bộ đồng
phục mới mặc vào. Nana nhủ thầm kho cho tóc vào máy sấy tóc (hệ Kĩ
thuật làm): “Nếu không phải mấy cái nhiệm vụ đó máu me tới mức phải tắm
rửa thay đồng phục trước khi về ngủ thì giờ chẳng biết lấy gì mặc…” Thế
nhưng cô hối hận ngay lập tức sau khi vừa biết ơn cái lớp này vì một
việc_ công bằng mà nói thì cũng do sự tồn tại của nó mà ra. Trong khi
Nana vẫn đang tự rủa mình thì một người phụ nữ trẻ bước vào. Bà ta quá
“nổi” (theo nhiều nghĩa) với làn da trắng bệch một cách giả tạo; mái
tóc, đôi mắt và bộ váy dồng màu đen, tương phản hoàn toàn với màu da
đó. Cặp mắt bà ta thoáng ngạc nhiên vì sự có mặt quá sớm của Nana tại
căn phòng này. Nhưng rồi với chính cặp mắt tinh tường đó bà ta đã hiểu
phần nào lý do. Ngạc nhiên chuyển thành thích thú, người phụ nữ tiến
lại gần Nana, nâng cằm cô lên và vuốt ve đôi gò má trắng hồng của cô:

- Cô bé đáng yêu của ta, chuyện gì đã xảy ra cho em vậy?
- À_Nana đáp với vẻ cáu kỉnh_Nhờ “hồng phúc” của bà đấy, Taiyouko. Và
cả cái lớp chết tiệt này nữa_bởi vậy tôi mới được tặng 50l nước xối vào
người này.
- Coi kìa_Taiyouko vân vê lọn tóc óng mượt của Nana_trước một người
xinh đẹp như ta thì em phải thấy ấm áp hơn và cư xử nhẹ nhàng hơn chứ!

Nana nhếch miệng cười mỉa mai và giật lại lọn tóc của mình:

- Bà đẹp…nếu như bà không phải một mụ less. Xin lỗi, dù tôi không giống
người bình thường tôi vẫn kông thể hòa nhập với những con less_như bà
ấy.

Bà ta “rưng rưng” nước mắt và lao tới ôm ghì đầu Nana:

- Oa…sao em tần nhẫn với ta như vậy!!!

Nhưng rồi bà ta thay đổi thái độ, hướng mắt ra cửa:

- “Son of god” tới rồi.

Nghe tới đó, Nana vội hất tay Taiyouko, chạy ra cửa, lao đến ôm chầm
lấy bóng người bên ngoài. Cô biết rõ đó là ai. Vì mùi hương thoang
thoảng cô yêu chỉ có anh mới có.

- Shiki! Anh đến rồi!

Shiki vuốt nhẹ mái tóc Nana:

- Uhm, anh đã đến_và hôn lên trán cô.
- “Son of god”, thôi màn mùi mẫn ấy đi!

Nana quay về hướng người vừa nói_một cô gái mảnh mai xanh xao, đôi mắt
xanh dương sáng, mái tóc đen xõa ngang vai và một dải vải đen che mắt
trái:

- Etsukosempai…sao lúc nào sempai cũng gọi Shiki là “son of god” vậy?

Etsuko đưa ánh mắt buồn bã nhìn Nana, đáp:

- Rồi em sẽ biết. HT gọi em đấy, Nanachan yêu quý của chị.

Nana vẫn còn thắc mắc nhưng cũng ngoan ngoãn tách khỏi Shiki và đi theo
Etsuko_người cô quý nhất trong lớp Nguy hiểm (trừ Shiki^^)

- Lát nữa gặp nhé, Shiki.

Shiki nghiêng đầu mỉm cười, đưa tay vẫy chào Nana:

- Uhm, lát nữa gặp em.

…Chờ Nana đi khuất, Taiyouko_với đôi mắt tràn ngập thù hận_nói:

- Cô bé sẽ không quay về đâu. Lão già đó…đang cần “đồ chơi” mới…

Shiki sững người, đứng im bất động một lúc lâu. Tâm hồn bấn loạn. Biết
chọn ai đây? Ngài…hay là em? Phải làm gì đây…trong tình huống này? Tôi
biết phải làm gì đây?

--------------
Nana rón rén mở cửa, bước vào gian phòng tối om, cất tiếng gọi:

- HT, thầy có đây không?_đoán chừng không có ai, Nana quay lại thì Etsuko đã biến mất, cánh cửa sập lại_Etsukosempai?

Mùi hương quen thuộc lại xộc vào mũi Nana. Nhưng nó rất khác. Rất lạnh.
Một cánh tay cứng như đá vòng qua ôm chặt cô. Tất cả nến trong phòng
sáng lên. Trước mặt cô là một người đàn ông da trắng, mái tóc bạch kim
và đôi mắt xám đục đầy dục vọng. Lão đẩy Nana lên chiếc giường xám, áp
tai lên ngực cô. Nana vội vàng xô lão ra và chạy về phía góc phòng,
thét lên:

- JUNICHIRO! TRÁNH-XA-TÔI-RA!!!

Cô cố gắng tưởng tượng ra một nơi nào đó_càng xa căn phòng này càng
tốt_nhưng không tài nào làm được. Cô quá hoảng loạn và sợ hãi. Lão
Junichiro ngày càng tiến lại gần cô. Lão chống hai tay lên tường, cạnh
khuôn mặt bé nhỏ của cô. Hơi thở Nana dần trở nên dồn dập. Bất chợt một
vật bay xẹt qua, cắm thẳng vào bức tường bên cạnh. Cô định thần lại,
nhận ra đó là một con dao băng. Con dao ấy vẫn còn rỉ máu_máu của
Junichiro. Lão khuỵu xuống, ôm 2 tay rên rỉ. Shiki bước đến che trước
mặt Nana. Người anh đẫm mồ hôi, hơi thở gấp gáp. Nana nép sát vào sau
lưng Shiki, ló đầu ra nhìn lão Junichiro_lúc này đã quên cơn đau và từ
từ đứng dậy. Junichiro tiến lại gần, nhếch mép cười và thì thầm đủ cho
hai người còn lại nghe thấy:

- Shiki. Hôm nay con rất không ngoan đấy nhé, con trai!

Nana thốt lên:

- Con trai?
- Chà…cô mèo bé nhỏ_lão cười đắc ý_xem ra cô chưa biết nó là con trai ta. Đứa con ngoan ngoãn luôn làm theo những gì ta sai bảo.

Junichiro lại gần hơn, đưa bàn tay xoa xoa nơi gò má Shiki:

- Chắc là cô cũng chưa biết nó là người đưa cô vào đây nhỉ_lão liếc
nhìn gương mặt đang chuyển màu tái bên dưới cánh tay Shiki_Tội
nghiệp…cô tin tưởng nó đến thế…tiếc thay nó lại kẻ giết cha mẹ cô…

Nana khuỵu xuống. Đôi mắt thất thần. Nước mắt tuôn rơi. Shiki vội ngồi
ngay bên cạnh, đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô nhưng cô đã hất
bàn tay ấy ra. Junichiro nhếch mép cười, giọng cười của tên ác quỷ:

- Cô bé, cô đang hận nó lắm, phải không? Vì nó đã giết người thân của cô…

Nana vụt đứng dậy, đạp tung cánh cửa ra và chạy về phòng.

Mọi chuyện…xảy ra quá nhanh…
Con người quen thuộc tôi yêu…sao giờ…lại trở nên xa lạ?
Không gian nhạt nhòa nước mắt
Trái tim quặn thắt…
Người thương…nay…trở nên kẻ thù
Ngỡ người dẫn đường thoát khỏi bóng tối nhưng lại là người đẩy tôi vào bóng tối

Nana gục đầu. Nước mắt ướt đẫm lên chiếc gối. Cô thều thào trong tiếng nấc:

- Mỉa mai thay…Sao lại có thể không nhận ra…anh chỉ là đĩa thức ăn ngon
trong chiếc lồng son ấy…Chiếc lồng đã giam giữ tự do của em…Sao lại…có
thể tin anh? Sao lại…có thể…yêu anh?

--------------
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 12:03 pm

KẾT THÚC VÀ BẮT ĐẦU
Một ngày mới bắt đầu. Lớp Trung đẳng B.
Lũ con gái lớp B lại bắt đầu trò trêu chọc của mình với Nana. Đứa dẫn đầu với mái tóc đỏ dợn sóng tiến lại gần giật tóc Nana:

- Hitochan hôm nay làm sao vậy? Mới chặt tay ai xong à?

Nó chưa kịp há miệng nói tiếp thì một con dao đã cắt ngang tay nó, để
lại một vết đứt sâu, máu bắn khắp đồng phục nó nhưng Nana không mảy may
dính tí ti nào. Con bé đó lắp bắp:

- Mày…mày dám…_rồi ôm lấy cánh tay mình.

Nana thản nhiên, mắt dán chặt vào trang sách:

- Như ý mày muốn thôi…Hay là mày thấy còn chưa đủ? Để tao khuyến mãi
thêm lửa cho tóc mày đỏ hơn nhé?_cô vừa dứt lời một ngọn lửa đã bùng
lên đốt cháy xém khiến cho mái tóc đỏ dợn sóng kia chỉ còn dài tới vai.

Giáo viên chủ nhiệm lớp B đến, nhanh chóng ngừng cuộc “ẩu đả” bằng cách
kéo nhẹ đứa con gái tóc đỏ ra ngoài, không quên kèm theo lời thăm hỏi:

- Ogurisan, em chảy máu nhiều quá! Và cả tóc của em nữa.

Nana tiếp tục lật lật trang sách ra chiều không quan tâm. Không quan
tâm đến những ánh mắt nhìn cô đầy biểu cảm_cảm xúc mà cô không hề muốn
đọc được. Cô nhủ thầm với chính mình: ”Vẫn còn yếu đuối. Cứ thế này sao
có thể hành hạ anh ta?”

Đúng vậy, anh là kẻ thù của tôi
Tôi sẽ hành hạ anh
Tôi sẽ xóa đi mọi thứ mà anh yêu quý
Shiki, nghe cho rõ lời tôi nói: TÔI-HẬN-ANH!

--------------
- “Nana biết không, anh thích nhất mái tóc
vàng óng của em đó! Tóc em thật dày và lại rất mềm mượt. Anh rất vui vì
có đôi mắt trùng màu tóc em…Tiếc là tóc em hơi ngắn một tí…”
- “Nếu anh thích …em sẽ nuôi tóc dài nhé?”
- “Vậy thì tuyệt! Anh sẽ chờ xem tóc của em”

Nana ngắm nhìn những lọn tóc phủ trên ghế ngồi, suy nghĩ. Và khi tiếng
chuông kết thúc giờ học vang lên cũng là lúc cô thực hiện ý định của
mình. Cô tìm đến bên cây sakura, ôm lấy thân cây mà khóc.

Hãy khóc đi…khóc lần cuối
Khóc hết nước mắt để từ sau không còn khóc nữa
Để biến đau thương thành thù hận
Và để hành hạ anh…cho anh đau như tôi đã đau

Nana quay mặt lại, ngồi phịch xuống. Cô rút trong túi ra chiếc gương
tay nhỏ và soi mình trong đó. Từng lọn tóc vàng óng rơi, rơi. Một lúc
sau, khi tóc chỉ còn dài ngang lưng, cô thu nhặt tóc mình. Trong ánh
hoàng hôn đỏ rực chúng cũng chuyển sang màu máu. Nhẹ nhàng và cẩn thận,
Nana chôn số tóc ấy xuống đất, ngay dưới gốc sakura. Xong, cô bỏ đi,
miệng lẩm bẩm:

- Còn một thứ nữa cần phải xóa…trước ta…

--------------

Nana chạy như bay đến lớp Nguy hiểm, mặc cho cơn gió rét tạt vào mặt,
vào thân người đang lạnh run lên của cô và hất mái tóc vàng óng của cô
bay phần phật, rối tung…
Cô bước đến bên cánh cửa, nhẹ nhàng mở nó ra và vào trong. Vừa trông thấy cô, Taiyouko đã chạy tới, sốt sắng:

- Ôi ôi Nanachan! Sao khắp người em tím ngắt thế này? Á! Mái tóc dài vàng óng yêu quý của ta đâu? Tóc em sao lại rối tung vậy?

Nana vẫn im lặng không trả lời. Etsuko choàng chiếc áo ấm đen tuyền lên người cô và lấy lược chải lại tóc cho cô. Cô thì thào:

- Em cám ơn, Etsukosempai…

Chiếc áo có thể sưởi ấm một cơ thể đang lạnh run vì gió rét
Nhưng…
Chiếc áo không thể làm tan chảy một trái tim đã đóng băng

Sau câu cảm ơn thân tình ấy, Nana quay trở lại với khuôn mặt lạnh tanh như lúc cô bước vào. Cô hỏi Etsuko:

- Đường đến phòng của “god”?

Etsuko không nói nhiều:

- Rẽ phải, đi thẳng gặp nhà kho, rẽ phải 100m.

Nana nhẹ nhàng bỏ đi theo hướng dẫn của Etsuko. Và cũng rất nhẹ nhàng,
cô mở cánh cửa phòng HT. Junichiro đang ngồi trên chiếc bàn xám của
lão, tay mân mê món đồ chơi bằng sứ hình mèo, nhếch mép cười:

- Aida, ta được vinh hạnh đón ai đây?_lão đứng dậy, đến gần đưa tay
nâng cằm cô lên_Chào cô, cô mèo bé nhỏ xinh đẹp. Chẳng hay, cô đến đây
có chuyện chi?

Những lời nói của lão làm Nana sởn gai ốc. Cô đã nghĩ tới việc chạy ra
khỏi căn phòng này nhưng kiềm lại được. Cô cố giữ cho khuôn mặt mình
không biến sắc, đáp:

- Tôi nghĩ là ông phải biết lý do.

Junichiro cười lớn, lão khoác tay, đi vòng quanh:

- Dĩ nhiên là ta biết rồi cô bé_lão dừng đột ngột sau lưng cô, các ngón tay dài của lão đánh nhịp trên vai cô_Bắt đầu nhé.

Nana im lặng mặc cho lão đặt cô lên chiếc giường xám đục của lão, miết
bàn tay dọc theo gò má, cổ rồi vai cô. Nhưng khi môi lão vừa áp sát
khuôn mặt cô thì một tiếng động lớn vang lên. Shiki đứng nơi cánh cửa,
đôi mắt vàng của anh xoáy vào Junichiro, bàn tay anh siết chặt để cho
những đường gân mạnh mẽ nổi rõ lên. Nana có thể nghe được tiếng gầm gừ
trong cổ họng anh nhưng gương mặt vẫn lạnh băng, không mảy may biểu lộ
cảm xúc. Junichiro đứng dậy, đến bên Shiki, nở nụ cười man rợn:

- Con trai, con muốn phá bĩnh cha sao?
- Ông không phải là cha tôi.

Lão ta chỉ tay về phía Nana:

- Đến vì con bé này à? Vô ích thôi, ngươi đừng quên là chính ngươi đã đem nó tới đây. Nó hiện giờ hận ngươi tới tận xương tủy.
- Thì đã sao? Tôi biết rõ là dù tôi có chăm lo cho cô ấy, yêu thương cô
ấy như đối với em gái thì tôi cũng không thể thay thế gia đình thật sự.
Và tôi cũng biết rõ là cô ấy sẽ hận tôi. Nhưng tôi đến đây không phải
vì cô ấy mà là vì chính bản thân tôi. Tôi sẽ không thể tha thứ cho
chính mình nếu để bất cứ người đàn ông nào khác_ngoài tôi_chạm vào cô
ấy. Đó là sự ích kỉ cho riêng tôi đối với người tôi yêu.
Những lời Shiki nói làm tan chảy một mảnh tim Nana. Cô nôn nao ngồi dậy nhưng vẫn không ra khỏi giường.
Junichiro giữ nụ cười ghê tởm trên môi, đưa tay khiêu khích:

- Vậy thì ngươi tấn công ta đi, giành lại người của ngươi.

Shiki không đáp, mắt nhìn thẳng, 2 tay vung mạnh sang hai bên. Những
mũi tên băng từ đó đồng loạt phóng ra, xé rách từng mảng thịt trên
người Junichiro rồi cắm vào tường. Máu lão phụt ra, mùi tanh từ từ loan
khắp căn phòng. Mặt lão co rúm lại một lúc rồi giãn ra. Lão bật cười
mặc cho máu tuôn xối xả. Shiki bất chợt run lên, rồi anh khuỵu xuống,
tay ôm chặt lấy ngực. Một làn khói xám hắc ám dần vây lấy anh. Nana bật
dậy ngay lập tức, chạy đến bên anh:Cô sử dụng alice làm cho làn khói ấy
biến mất. Shiki nhìn Nana, thuề thào:

- Em…không hận anh nữa à?
- Tha thứ cho “người mình hận: thì vẫn chưa. Nhưng nếu tạm để chuyện
hận thù sang một bên thì có “người mình yêu” cần bảo vệ. Bảo vệ “người
mình yêu” quan trọng hơn nhiều.

Junichiro cắt ngang:

- Tiếc thay, ta đã đặt cho nó lời nguyền 10 năm. Biết trước chuyện sẽ
ra thế này, nên khi nó vừa đưa cô về ta đã nguyền rủa nó. Năm đó nó 8,
cô 3. Giờ 10 năm trôi qua nó đã 18. Cô cũng vừa 13…đã đến lúc lời
nguyền hoạt động.

Lão dứt lời thì Shiki run bần bật. Hai bàn tay anh siết lấy ngực chặt
hơn. Máu từ trong miệng trào ra. Đôi mắt vàng trong và sáng của anh đục
dần, nhòe dần. Nana vòng tay đỡ lấy Shiki, cố làm gì đó cho anh nhưng
tình hình không có gì khả quan hơn. Junichiro cười sằng sặc, dường như
đã quên đi cơn đau từ dòng máu đang tuôn xối xả:

- Vô ích thôi, Nana. Cô không cứu được nó đâu.

Nana ngước lên, đôi mắt tím ngập lửa giận:

- Thật không? Vậy thì ta sẽ đưa ngươi theo.

Một thanh kiếm sắc bén đâm vào bụng lão ngót đến chuôi. Lão há hốc mồm, đôi mắt xám đục đảo liên hồi:

- Cô…alice của cô đã sử dụng hết 5 lần rồi mà.
- Đó là giới hạn không có nghĩa tôi không thể sử dụng quá 5 lần trong
một ngày. Chỉ là phải trả cái giá nhỏ thôi. Cũng đáng lắm đấy.

Shiki nằm vật xuống. Đôi mắt vàng mờ đục trong cơn đau. Máu trong miệng
cứ chảy. Hai tay túm chặt lấy ngực. Toàn thân thỉnh thoảng bật nảy lên.
Nana quỳ bên cạnh, tay ôm lấy khuôn mặt anh. Đôi mắt tím nhìn vào không
gian vô định đầy khổ đau.

- Shiki, em sẽ đưa anh đến gốc sakura.

Lão Junichiro lại bật cười:

- Không, các ngươi sẽ không đi đâu hết. Alice của ta đã nguyền rủa các
ngươi rồi. Các ngươi…thậm chí là cả hồn ma của các ngươi cũng sẽ bị
nhốt ở căn phòng này. Chỉ khi mà vật nguyền rủa bị phá đi thì các ngươi
mới có thể thoát khỏi nơi đây! Hahahahahaaaa…!

Sau tràng cười ác độc của loài ma quỷ ấy, lão thở hắt ra, ngã vào tường
và ngồi trượt xuống. Đôi mắt xám đục ghê tởm mở thao láo, cắm chặt vào
hai người đó. Lão chết đi nhưng vẫn giữ nguyên kiểu cười gian ác.
Nana liếc nhìn cái xác kinh khủng của lão mấy giây. Bất chợt, người cô
đổ về trước. Cô đưa tay chống lại. Hơi thở của cô mỗi lúc một khó khăn.
Rồi máu trào ra từ hốc mắt. Đôi mắt tím mờ dần như đang sôi lên. Cô ngã
xuống, đầu tựa vào bụng Shiki. Trong phút chốc, quên hết cơn đau, hai
đôi mắt nhìn nhau, yêu thương, âu yếm.

- Shiki, lúc anh mới bước vào đây, câu anh nói, em muốn nghe…

Shiki nở nụ cười khó nhọc. Thế nhưng nụ cười ấy vẫn rất đẹp, rất sáng. Và nó có sức mạnh sưởi ấm một trái tim:

- Anh-yêu-em. Em đã nghe rõ chứ?

Nana nhìn anh. Và cô nở nụ cười mãn nguyện.

- Vâng.

Cố đánh thức tứ chi đang rã rời, Shiki gượng dậy. Anh kéo Nana vào lòng, vòng tay ôm thật chặt. Nana ngước nhìn anh.

- Sao vậy anh?
- Em vẫn chưa nói.

Nana phì cười. Tay cô len qua ôm lấy thắt lưng của anh.

- Lúc này mà còn…
- Em cứ nói đi.

Nana tựa đầu vào ngực anh thưởng thức mùi hương quen thuộc. Dù nó đã
xen lẫn mùi tanh của máu nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm nhận được
hương vị ấm áp của nó:

- Em-yêu-anh. Rất nhiều.

Và cô đặt môi mình lên môi Shiki…

Chỉ cần ta ở bên nhau như thế này…
Em tin rằng
Một ngày nào đó ta sẽ ra khỏi nơi đây
Và em cũng tin
Một ngày nào đó
Cùng nhau
Ta sẽ có được hạnh phúc

Đôi mắt họ dần khép lại trong khi tay vẫn nắm chặt tay.

______________
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 12:05 pm

CÁNH HOA SAKURA
_Disclamer:
Masaki Akimoto:
Tuổi: 30
Ngoại hình: Cao, dáng thanh, đẹp trai (dĩ nhiên). Tóc màu nâu cam (hem biết màu gì nữa), dài tới vai. Mắt xanh ngọc bích.
Tính cách: hơi ngốc ngốc, giàu tình cảm, giả bộ vô tâm nhưng thật ra trong lòng luôn có nhiều nỗi đau.
Sở thích: chăm sóc cây cảnh.
Nana Akimoto:
Tuổi: 24
Ngoại hình: Chiều cao trung bình, hơi ốm nên có vẻ yếu đuối. Xinh xắn dễ thương khiến ai cũng muốn bảo vệ. Tóc vàng óng, dài tới eo, mềm mại và mượt mà. Mắt tím, mang ánh buồn.
Tính cách: Luôn ra vẻ mạnh mẽ. Hơi nóng tính. Luôn quan tâm lo lắng cho người khác dù không nói ra. Nhạy cảm nên khi đã đau buồn vì chuyện gì thì sẽ không thể nào quên.
Sở thích: Vẽ, nghe nhạc và hát.
Kuroda Oguri:
Tuổi: 25
Ngoại hình: Cao, có vẻ hơi nữ tính và có chút gì đó nghịch ngợm. Dù sao cũng rất đẹp. Tóc màu xanh lam, cũng dài tới vai nhưng buộc một túm nhỏ sau gáy. Mắt vàng ánh bạc.
Tính cách: Nghịch ngợm nhưng rất thông minh và thông hiểu người khác. Lúc nào cũng rất điềm tĩnh suy xét mọi việc. Lạc quan tin tưởng.
Sở thích: Vẽ (nhà thiết kế mà, giống Nana). chọc ghẹo cô bạn gái (Nana ấy).
_Author: Gasae
_Rating: 13+ (tuy nhân vật là người lớn nhưng...)
_Pairing: Masaki_Sakura_Kumiko (ngạc nhiên đê!), Kuroda_Nana
_Warning: BẢN QUYỀN GA, MIỄN SAO CHÉP, MIỄN MƯỢN Ý TƯỞNG.
_Summary: Vợ Masaki là Kumiko vì lý do gì đó đã rời bỏ anh. Tại căn nhà nhỏ bây giờ chỉ còn Masaki, Nana, Kazune và cây Sakura. Nana luôn cho rằng vì Masaki chỉ nghĩ đến cây Sakura nên Kumiko mới bỏ đi.
Rồi một ngày nọ, tai nạn giao thông đã đưa Nana đến ranh giới ác nghiệt của cuộc đời.
Liệu cô có quay trở về không? Liệu hiểu lầm giữa hai anh em có được giải quyết?
Và...liệu Kumiko có quay trở về, cho nỗi cô đơn trong một khoảng thời gian quá dài của Masaki qua đi?
PART 1: BẮT ĐẦU
Từ trong căn nhà đơn sơ, Masaki bước ra. Anh nhẹ nhàng đến bên cây sakura, vuốt ve thân gỗ sần sùi của nó:
- Chào buổi sáng, Sakura-chan.
Một cánh hoa mỏng manh phớt hồng rơi lên tay anh. Masaki vội vàng quay vào trong khoe cánh hoa ấy với cô gái có mái tóc dài vàng óng:
- Nana-chan, em xem này! Sakura-chan nở hoa rồi đấy!
Đôi mắt tím của cô gái lướt qua cánh hoa bé nhỏ. Cô thở dài:
- Onii-chan, anh lại thế nữa rồi. Suốt ngày cây với hoa. Nó đâu phải là con người
- Nana, sao em lại nói thế_Masaki có vẻ thất vọng_cây cối cũng có linh hồn mà?
- Vì cái suy nghĩ đó của anh nên chị Kumiko mới bỏ đi đấy_Nana tức giận, cô khoác áo khoác lên người rồi ra khỏi nhà_Bữa sáng của anh và Kazune ở trên bếp ấy. Ăn xong nhớ đưa thằng bé tới trường. Giờ em phải đi làm.
Masaki nhìn cánh hoa. Đôi mắt xanh ngọc bích bỗng buồn rười rượi:
- Em vẫn còn giận anh sao, Nana?
- Papa, cô Nana đâu rồi?_Kazune níu tay áo Masaki, ngước lên nhìn anh bằng đôi mắt ngọc bích trong veo và ngây thơ.
Anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc nâu mềm mại của nó, âu yếm:
- Cô ra ngoài rồi. Giờ papa vớicon ăn sáng, xong papa đưa con tới lớp, nhé?
- Vâng_Kazune gật đầu, mỉm cười-nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời mùa hạ.
--------------
- Nana, đang làm gì vậy?_Kuroda vuốt nhẹ mái tóc vàng óng mềm mại của Nana, đôi mắt xanh biển tinh nghịch nhìn vào tập bản thảo cô cầm trên tay.
- Em xem lại thiết kế. Anh vào phòng làm việc của em chi vậy?_Nana đáp.
- Chà…trông em có vẻ khó chịu đấy…_anh kéo ghế ngồi xuống_chuyện anh bàn hôm trước, em nghĩ sao?
- Chưa được đâu anh à…Còn anh Masaki, còn Kazune-kun nữa. Có lẽ…em phải đợi chị Kumiko quay trở về hoặc anh em đến với ai đó. Có thế em mới yên tâm.
- Chà…xem ra anh phải chờ em rồi.
- Kuroda…em xin lỗi…
Giọng Nana chùng xuống. Màu mắt cô vốn đã buồn man mác, nay lại càng buồn thêm. Cô cũng yêu Kuroda, yêu rất nhiều.Cô cũng muốn được ở gần bên anh. Nhưng phải làm sao đây? Đối với cô, Masaki là anh và cũng là cha mẹ. Sao cô có thể yên tâm bỏ lại anh một mình, cô đơn? Cho dù cô biết…biết rằng thứ mà anh cần…cô không thể mang đến cho anh…Nana quay nhìn ra cửa sổ, nơi cây sakura đang nở hoa…
Sakura là một loài hoa đẹp.
Trước giờ, em vẫn yêu hoa…
Nhưng em hận hoa…
Nếu hoa không tồn tại…nếu anh không yêu hoa…
Có lẽ…người anh trai mà em quý trọng…sẽ không phải cô đơn…
Giọt nước mắt lăn dài trên má Nana. Cô thật sự là người rất ít khóc, nhưng kể từ “ngày đó”, ngày nào cũng thấy lệ cô rơi. Kuroda đưa tay lau nhẹ nước mắt của cô, rồi anh ôm cô vào lòng như muốn an ủi cô:
- Đừng khóc nữa, Nana. Nhìn em như vậy…anh đau lòng lắm. Nín đi, nín đi em…Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi…
--------------
Masaki ngồi tựa vào gốc cây sakura ngắm hoa. Thi thoảng, anh xoay người vuốt ve thân cây và trò chuyện cùng nó, thân thiết như hai người bạn.
- Sáng này nghe Nana nói thế,em có buồn không?
“Không đâu”
- Vậy thì tốt. Em đừng để ý. Nana giận và lo cho anh nên nói thế thôi, không có ý gì đâu.
“Em biết ạ, cô ấy là em gái của anh mà.”
- Ừ…con bé là cô em gái duy nhất của anh. Nó là người gần anh nhất. Nó đã ở bên anh một quãng thời gian dài hơn bất cứ ai…_Masaki trầm ngâm, lặng ngắm từng cánh hoa_Nana…là một người vô cùng quan trọng đối với anh.
“…”
Reng…
Hồi chuông điện thoại cắt ngang cuộc nói chuyện của họ. Tim Masaki bỗng nhiên đập thật nhanh. Anh linh cảm điều gì đó khủng khiếp sắp xảy ra.
- Alô
- “Alô. Anh Masaki phải không ạ?”
- Kuroda? Có chuyện gì vậy? Nana vẫn chưa về nhà đâu.
- “Masaki, nghe này, anh phải thật bình tĩnh nhé”
- Thật ra là đã xảy ra chuyện gì?_Masaki gặng hỏi, trán đẫm mồ hôi.
- “Nana…trên đường về…đã gặp tai nạn. Cô ấy đang trong phòng cấp cứu.”
“Bịch”. Chiếc điện thoại trên tay Masaki rơi xuống. Đôi mắt ngọc bích mở to, vô hồn.
- “Sao vậy? Alô? Anh Masaki?”
Masaki đứng dậy, bước đi. Toàn thân run rẩy, lạnh ngắt. Anh không thể nghĩ gì ngoài việc đến với em gái mình. Và cứ thế, Masaki bước đi. Như một người điên, anh gọi mãi cái tên Nana. Giọt nước mắt lạnh lùng chảy sâu vào trong lòng đang đóng băng trái tim anh.
Anh vẫn nhớ hình ảnh của em ngày trước.
Cô bé tóc vàng với đôi mắt tím tròn to, ngây thơ và đáng yêu.
Đôi mắt tím tràn nước mắt…
Đôi môi đỏ son mếu máo gọi mẹ, cha.
Anh đã hứa với em sẽ luôn ở bên em, bảo vệ, che chở cho em…
Vậy mà…hôm nay…anh lại không thể làm được gì cho em…
Chỉ có thể đứng nhìn em…ở giữa ranh giới cay nghiệt…
Nana ơi…anh xin lỗi…
Em ơi…hãy ở lại, ở lại với anh…
Anh xin em.
--------------
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 12:05 pm

PART 2: KẾT THÚC
- Papa, cô Nana liệu có sao không?_Kazune ngước lên nhìn cha, đôi mắt xanh ngọc bích mở thật to, trong veo_Cô đã vắng nhà 2 ngày rồi, con nhớ cô lắm!
Masaki nhẹ nhàng xoa đầu nó, vuốt ve mái tóc nâu mềm mại của nó:
- Kazune ngoan, cô Nana sẽ về ngay ấy mà…
Masaki sửng sốt bước vào sân. Cây sakura đã trụi hết hoa lá. Cành nó khô, gãy rơi đầy. Anh vội chạy đến bên gốc cây, gọi:
- Sakura-chan, Sakura-chan, em làm sao vậy? Mau, mau trả lời anh đi!
“A…anh Masaki…Em cứ tưởng sẽ không được gặp anh lần cuối chứ…”
- Thế này là thế nào? Chuyện gì đã xảy ra với em vậy?
“Anh có nhớ không? Anh đã từng nói với em, Nana là một người vô cùng quan trọng đối với anh…”
- Chuyện đó đâu có liên quan chứ!
“Có đấy anh…Anh đã cho em sự sống, nuôi dưỡng, chăm sóc em…Thế nhưng em vẫn chưa làm được gì cho anh…Bây giờ em dùng sức mạnh của mình để cứu Nana, em thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều…”
- Không! Anh không đồng ý…Sakura…_Masaki ôm chặt lấy thân cây, nước mắt tuôn rơi.
“Masaki…ổn rồi, anh đừng khóc…Và…có một điều em vẫn luôn muốn nói với anh…Masaki…em-yêu-anh. Tạm biệt…”
Masaki sững sờ trong một thoáng. Anh khuỵu xuống, tựa đầu vào cây, mỉm cười:
- Anh cũng yêu em, Sakura.
Cười…nhưng sao lòng đau nhói…
Lại một lần nữa…
Người tôi yêu thương nhất rời xa tôi…
Liệu đến bao giờ mới có thể gặp lại em?
Tôi…đang chìm dần trong đau thương và nhung nhớ…nhớ về em…
- Papa, cô Nana về rồi! Chú Kuroda đưa cô về!
Tiếng reo mừng của Kazune như chiếc phao cứu sinh đưa Masaki quay lại. Trái tim đau đã dịu đi đôi chút. Khoảng không tối tăm và ảm đạm cũng sáng ấm dần lên.
Em đã chọn ở lại với anh…
Cám ơn em, cô em gái bé nhỏ.
Cám ơn ánh mặt trời của anh.
Nana nhìn Kuroda bằng ánh mắt ngập ngừng. Nhưng rồi đáp lại ánh mắt đó, Kuroda nở nụ cười ấm áp, động viên cô. Cô lúng túng trong giây lát, sau cũng có thể nhìn vào Masaki và nói:
- Anh…hôm qua em đã mơ thấy Sakura.
- Sakura?_Masaki mở to mắt ngạc nhiên.
- Cô ấy có đôi mắt và mái tóc dài màu tím phớt hồng, mặc bộ kimono trắng. Cô ấy báo rằng sẽ đưa em quay trở về, vì có người đang chờ đợi em…Trước khi đi, cô ấy nói…
- Sakura đã nói gì?_Masaki hỏi, lòng anh đang đang rất hồi hộp, tim anh đập liên hồi.
Nana ngập ngừng. Bất chợt cô nhận được cái nắm tay động viên của Kuroda. Cô hít một hơi thật sâu và nói tiếp:
- Sakura nhờ em chuyển lời với anh: Tuy ra đi nhưng trái tim cô ấy sẽ mãi ở bên anh…và…một ngày nào đó, người anh yêu thương…sẽ quay về với anh.
Masaki không nói gì. Anh quay đầu nhìn cây sakura đã tàn lụi nhưng lại cảm thấy ấm áp.
Có lẽ…hồn em đang sưởi ấm cho anh…
- Kuroda, có việc này tôi muốn nhờ cậu. Em gái tôi…cậu đồng ý lấy nó chứ?
Cả Kuroda và Nana đều ngạc nhiên vì câu hỏi đó. Họ đưa mắt nhìn nhau nhưng vẫn không tìm được lời giải đáp. Kuroda chần chừ.
Việc tôi muốn làm…
Người tôi luôn muốn trở thành…
…đó là…
Một người đàn ông luôn ở bên cạnh bảo vệ cho em.
- Em đồng ý lời đề nghị của anh.
- Kuroda! Anh đang nghĩ gì vậy?_Nana thét lên phản đối, tay cô bấu chặt lấy anh, không hiểu do chân bị thương không giữ thăng bằng được hay do cô đang giận.
Nhưng Kuroda mỉm cười, đặt ngón tay út lên môi cô rồi nói tiếp:
- Với một điều kiện:em, Nana, Kazune-kun và cả anh sẽ cùng sống tại ngôi nhà này_anh quay nhìn Kazune, cậu bé nãy giờ giương to mắt nhìn thắc mắc, hỏi_Cháu đồng ý không nào?
Nghe mình được hỏi, Kazune nhảy cẫng lên, đôi mắt ngọc bích long lanh:
- Vâng ạ! Cháu rất rất thích!!
Masaki thở dài, nhượng bộ:
- Vậy 4 chúng ta sẽ sống cùng nhau…dĩ nhiên là SAU lễ cưới của hai đứa_anh bất ngờ nhấn mạnh chữ “sau” rồi phá ra cười.
Cả Kuroda và Nana cùng bật cười khiến cho cậu bé Kazune hết níu, giật rồi vò vò ống quần của Masaki, hỏi liên tục:
- Papa, papa~! Cô chú với papa cười gì vậy? Kể cho con nữa~!
Và một gia đình nhỏ hạnh phúc lại ra đời.
--------------
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Kakera Uta
Yuuboku
Yuuboku
Kakera Uta


Points : 174
Tổng số bài gửi : 64
Age : 28
Đến từ : GAW
Năng lực : Haha, năng lực àh...để coi...àh, ngủ, chắc vậy...^^

[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitimeMon May 18, 2009 12:05 pm

PART 3: …VÀ HẠNH PHÚC
Đêm mùa thu.
Cánh hoa sakura trong chiếc lọ thủy tinh đã tàn lụi từ lâu nay lại phát sáng. Ánh tím tỏa khắp phòng. Không rực rỡ nhưng mang niềm hân hoan. Màu tím rực rỡ lung linh chợt vỡ tan. Ánh sáng dần tan biến như những cánh hoa năm nào. Nhưng từ chiếc lọ thủy tinh ấy, có linh hồn đã hồi sinh…
Một buổi sáng đẹp trời lại đến. Nana mở tung cánh cửa. Cô giờ đã có thể tự đứng được nên quyết định dạo quanh vườn nhà. Nhưng sáng hôm nay không chỉ có thế. Bên ngoài cánh cửa, một cô gái trạc 28, mái tóc dài màu hạt dẻ, đôi mắt xanh chuối hấp háy tinh nghịch xách theo chiếc vali nhỏ gọn như chính thân hình của cô, đang vẫy tay chào:
- Nanachan, lâu quá không gặp em!
- Chị…Kumiko?_Nana lắp bắp, không tin vào mắt mình.
Kumiko mỉm cười thật tươi.
- Chị…hết giận anh về…cây sakura rồi ạ?_Nana vẫn đang thắc mắc.
Khuôn mặt xinh xắn của Kumiko đanh lại trong một thoáng rồi lại giãn ra. Cô tiếp tục nở nụ cười:
- Xem ra cô bé của chị nhầm rồi…(Nana: em 25 tuổi, không phải cô bé) Cây sakura ấy là của chị cho anh Masaki trồng ý.
Kuroda nghe được câu chuyện, cũng bước ra:
- Của chị ạ?
- Uhm, của chị_Kumiko thoáng buồn rồi lại mỉm cười ngay_Sau khi Kazunekun được 3 tuổi, chị phát hiện ra mình mắc phải một căn bệnh nguy hiểm. Chị cần tách ra để đi chữa trị nhưng lại sợ anh ấy cô đơn. Thế là chị quyết định giao cô bé Sakura cho anh ấy_Kumiko trở nên hào hứng_em biết không, Sakura là cây con của 1 cây sakura rất thần kì trong học viện nhân tài…gì ý nhỉ?
- Học viện alice ạ_Kuroda nhắc.
- Ừ, học viện Alice. Chị nghe nói nó có linh hồn. Như vậy sẽ rất tốt, nhỉ. Chị tuy không tin lắm nhưng cũng thử, cho anh Masaki có người cùng trò chuyện khi cô đơn… Lời đồn quả không sai. Sakura có linh hồn. Chính cô bé đã giúp chị về lại đây-nhờ sức mạnh của mình…
Chợt, Kumiko khựng lại, mắt khép hờ như đang lắng nghe điều gì, rồi cô mở bừng mắt ra:
- Đây, Sakurachan muốn nói chuyện với 2 em.
Kuroda và Nana chưa kịp đáp thì thân hình Kumiko bỗng tỏa ánh sáng tím lung linh. Rồi cô dần biến đổi. Mái tóc dài ra, lượn sóng mềm mại, chuyển màu. Đôi mắt cũng chuyển màu. Chân cô tách khỏi mặt đất, cơ thể lơ lửng trong không trung một cách thần kì. Đôi mắt tím phớt hồng vẻ mơ màng nhìn Nana, đôi môi son đỏ nở nụ cười:
- Chào chị, Nana, chị vẫn chẳng thay đổi_cô liếc nhìn Kuroda_Còn anh, với 1 cái tên mới, Kuroda. 2 người chắc chắn đã có hạnh phúc. Thật tuyệt. 2 người không cần phải hiểu điều em nói. Tất cả kết thúc rồi. Hiện tại là hạnh phúc. Tương lại cũng là hạnh phúc. Cho mọi người.
Cuối cùng thứ mà hai người ao ước đã đến.
Sakura nhắm mắt lại. Cơ thể cô biến trở lại thành Kumiko và từ từ hạ xuống. Kumiko hé dần đôi mắt xanh chuối, tiếp tục nụ cười thường trực. Trong khi đó, 2 người còn lại mắt banh to hết cỡ. Cô lúc lắc đầu một hồi ngơ ngác rồi ngớ ra:
- A! Hình như chị quên nói là Sakurachan không đủ năng lượng hồi sinh thể xác cũ nên đành ở nhờ với chị thì phải.
Đầu Kuroda và Nana lắc lư trên cổ một lúc. Mắt trở lại kích thước bình thường. Nana đập đập tay lên trán, lắc lắc đầu một thôi. Sau cô nhìn Kumiko, hỏi:
- Sau chị không nói với em là chị ốm?
Mắt Kumiko chớp chớp tinh nghịch, miệng cười đến tận mang tai:
- Nếu chị kể thì liệu em có chịu ở lại học xong đại học không?
Kuroda giả vờ đưa tay nâng kính (thật ra thì người này đeo kính áp tròng):
- Với tính cách của cô ấy thì chắc chắn là không rồi_anh nhìn Nana âu yếm, tủm tỉm cười_Thế nào cô ấy cũng nằng nặc đòi theo chăm sóc chị.
Nana ngượng chín mặt. Đầu cô bốc khói. May mắn thay lúc núi lửa sắp nổ tung thì Kazune và Masaki trở về. Cậu bé Kazune từ ngoài cổng đã nhận ra hình dáng mẹ, liền chạy ngay lập tức vào nhà, không thèm tháo giày ra và ôm chặt lấy mẹ. Kumiko mỉm cười thật hiền từ. Đôi mắt cô tràn ngập yêu thương. Bàn tay cô mơn man lên khuôn mặt bầu bĩnh của cậu bé, vuốt nhẹ mái tóc nâu mềm mại. Cô ôm con vào lòng âu yếm. Masaki bước đến, nhẹ nhàng ngồi bên cạnh. Anh nâng niu khuôn mặt người vợ yêu quý:
- Em đã về?
- Em đã về.
- Em không giận chứ? Vì anh yêu Sakura
- Không, em rất vui. Em biết, với anh từ bỏ không phải dễ dàng.
- Thật không?
- Thật. Còn anh? Có còn yêu em không?
- Anh vẫn thế. Anh mãi yêu em.
Bàn tay họ siết chặt lấy nhau. Hạnh phúc đã trở về.
Cuối cùng cũng đã quay về
Người tôi yêu thương
Từ giờ
Không bao giờ để em phải ra đi
Mãi mãi…bên em
______________
Về Đầu Trang Go down
http://gakuenalice.thegoo.us
Sponsored content





[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]   [Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura] Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Series] Hành trình tìm hạnh phúc [Kuroshiro, Cánh hoa Sakura]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
NabeFam :: Cao nguyên hoa :: fanfiction-
Chuyển đến